Thứ Ba, 15 tháng 6, 2010

Thơ Hoàng Lộc - Khi Coi Bóng Đá









đội bóng lớn có lần thua con nít
như ta đây rốt cuộc cũng thua người
em, trái bóng tưởng lăn hoài phía trước
để không ngờ, lắm lúc cũng văng lui ?

ta có bóng, ngần ngừ không dám đá
bởi thương em đôi bận khóc xa lìa
cứ ôm bóng ngồi hoài trên sân cỏ
luật lệ nào cũng phải đuổi ta thôi

ta với bóng, ta với tình - lớ ngớ
được hay thua là số phận đùa chơi ?
dấu chấm trắng thường giết nhiều danh thủ
như ta đây, đá phạt, cứ lên trời...






6-2010
Hoàng Lộc

0 nhận xét:

  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP