Bên Sông Quê Người
Kính
thầy Nguyễn Đăng Dự
Thầy về, con lại đi xa!
Trên
trang vở cũ vẫn
là điểm không.
Trật trầy vó
ngựa ruổi rong,
Thắp đêm bằng cánh
phượng hồng ngày xưa.
Đón thầy
trời đổ sương mưa
Bầy chim lẻ bạn nép nhờ mái hiên.
Vội quên đi những lụy phiền
Gặp thầy rạng rỡ hồn nhiên tiếng cười.
Con xa không kịp về rồi.
Đèo cao, suối thẳm nghẹn lời hoài mong.
Chiều mưa gió quật rát lòng.
Nhớ thầy, nhớ bạn bên sông quê người .
Bùi Ngọc Thành
0 nhận xét:
Đăng nhận xét