Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2014


Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

Bên Sông Quê Người


Kính thầy Nguyễn Đăng Dự
 


Thầy về, con lại đi xa!
Trên trang vở cũ vẫn là điểm không.
Trật trầy  vó ngựa ruổi rong,
Thắp đêm bằng cánh phượng hồng ngày xưa.
Đón thầy trời đổ sương mưa
Bầy chim lẻ bạn nép nhờ mái hiên.
Vội quên đi những lụy phiền
Gặp thầy rạng rỡ hồn nhiên tiếng cười.
Con xa không kịp về rồi.
Đèo cao, suối thẳm nghẹn lời hoài mong.
Chiều mưa gió quật rát lòng.
Nhớ thầy, nhớ bạn bên sông quê người .

Bùi Ngọc Thành

                                 

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

Xanh Ngọn Xuân Xưa



Môi em ngậm cánh mai rừng
Vai phơi nắng lụa ửng hồng rẻo cao
Em gùi lộc biếc chiêm bao
Lên non gửi gió lời chào mùa xuân.
Tuổi đời là những dấu chân
Chênh vênh giữa chốn hồng trần đẩy đưa.
Em về xanh ngọn xuân xưa
Câu ca dao ngát trăng mùa nguyên tiêu.
  
Bùi Ngọc Thành






Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

MỪNG XUÂN QUÝ TỴ - 2013




Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

VĨNH BIỆT NHẠC SỸ PHẠM DUY


Nhạc sĩ Phạm Duy đã qua đời tại bệnh viện 115Thành phố Hồ Chí Minh vào hồi14h30, ngày 27/01/2013, hưởng thọ 92 tuổi. 


Phạm Duy (sinh ngày 5 tháng 10 năm 1921 tại phố Hàng Cót, Hà Nội). tên thật Phạm Duy Cẩn. Ông xuất thân từ một gia đình văn nghiệp với người cha là  Phạm Duy Tốn - thường được xem như nhà văn xã hội đầu tiên của nền Văn học Mới hồi đầu thế kỷ 20.

Là một nhạc sĩ, ca sĩ, nhà nghiên cứu nhạc của Việt Nam, Phạm Duy được coi là một trong những nhạc sĩ lớn của nền Tân nhạc với số lượng sáng tác đồ sộ và đa dạng về thể loại, trong đó có những bài đã trở nên rất quen thuộc với người Việt. Ngoài sáng tác, Phạm Duy còn có nhiều công trình khảo cứu về âm nhạc Việt Nam có giá trị. 

Kính chúc hương hồn nhạc sỹ được an nghỉ nơi chốn vĩnh hằng.

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Bài rất ngắn




















Ai cũng bảo cuộc trăm năm rất mệt,
Thân ta mang hơn nửa đảo điên rồi!
Chưa kịp thức mừng bình minh nắng rọi,
Đã chiều về râu tóc dựng trăng soi!

Ta thắp lại nén hương tình quạnh quẽ
Chốn miếu đền em xõa tóc mù  khơi . . .



Bùi Ngọc Thành 

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Chiều cuối năm mỏi mệt





















ừ, thoáng chốc đã một thời xuân sắc,
đã gươm đao vung vẫy trục tung hoành.
em một thưở xiêu đình, ta đổ quán.
thành lũy buồn sương khói ngợp điêu linh.

ừ, thoáng chốc vài mươi năm em ạ!
ta không tin, tình hôm ấy tình già
râu tóc bạc chừ lòng ta cũng bạc
bởi yêu người nên ruồng rẫy… thân ta!

ừ, khóe mắt cứa hồn ta một thưở
thêm một lần tia máu vọt thâm đen
xuân sẽ đến, ta sao đành bỏ lỡ
thêm một lần phơi khát vọng cuồng điên.

ừ, cơn gió cuối mùa mang bão rớt
chút tàn phai chưa đủ xót xa lòng
mưa thoáng chốc giọt buồn rơi chẳng ngớt
ta cuối đời ôm gọn mối tình không.

ừ, mỏi mệt khiến ta lười đến thế,
cả khi em lặng lẽ đến bên ngồi!
ta hối cải, yêu người thêm tuyệt vọng
bóng xuân hồng lưu lạc cõi mù khơi.

ừ, không lẽ ta đã thành du thủ
nghênh ngang buồn ly rượu chúc tân xuân!
ừ, không lẽ em cũng thành du thủ
hớp hồn ta mà không chút ngại ngần?


Bùi Ngọc Thành




  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP