Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010

Trò Chuyện - Thơ Bùi Giáng


Ngồi đây nói chuyện
Lúc trời cao thổi gió xuống xanh nguồn
Em thốt lời bằng miệng
Và bằng môi hơi thở tự đâu tuôn

Em sẽ thành con kiến

Tôi thành con chuồn chuồn
Lời sẽ câm trên miệng
Nhưng nơi nào còn hơi thở luôn luôn

Những hòn sỏi lăn đi rất chậm

Chuồn chuồn bay không biết tới nơi nào
Con kiến bé có bao giờ lận đận
Lúc đi về trong cổ lục chiêm bao

Em sẽ bỏ lại đằng sau em bỏ

Những nỗi đời về ở giữa nhân gian
Ta sẽ tạo lại mối tình sâu bọ
Về hư vô vĩnh viễn bóng buông màn

Nguồn: Bùi Giáng, Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

Xanh Ngọn Xuân Xưa

 

Môi em ngậm đóa mai rừng
Nắng lung linh,
nắng tưng bừng nẻo cao.
Em gùi lộc biếc chiêm bao
Lên non gửi gió lời chào mùa xuân.
Tuổi đời là những dấu chân
Chênh vênh giữa chốn hồng trần đẩy đưa.
Em về xanh ngọn xuân xưa
Câu ca dao ngát trăng mùa nguyên tiêu.


Bùi Ngọc Thành

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

CHÚC MỪNG NĂM MỚI - CANH DẦN 2010


     Get this widget |     Track details  |         eSnips Social DNA   

Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2010

Đêm hăm ba tháng chạp - Thơ Hoàng Lộc

đêm hăm ba
tháng chạp












em đưa ông táo lên trời
dặn ông đừng quá bồi hồi về anh
ông trời vốn đức hiếu sinh
có khi khóc cả chuyện mình phù hư ?

anh đang mất sạch cơ đồ
phế vương là một ông vua chết rồi ?
hoàng thành có một đêm vui
cớ sao tiếng khóc tiếng cười hợp tan ?

em ơi trắng mắt thời gian
tìm đâu ra thuở tình nhân dại khờ
năm cùng tháng tận hay chưa ?
hoang mang tóc bạc
mơ hồ tóc xanh...



HOÀNG LỘC

2010

  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP