Đêm tháng Năm nằm bệnh
"Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng"*
Cựa mình thức dậy khát trăng non
Gối cơn mộng nhỏ trên tàng lá
Ngơ ngác lần theo bóng cội nguồn
Nằm bệnh, ngỡ đâu rời thế tục!
Sao màu hoa ấy ngậm ngùi hương?
Sao vầng trăng cũ thơm tơ lụa,
Từng ngọn bình minh trổi dị thường?
Em ạ, rừng thưa, bờ nước cạn
Sen hồng. theo tháng hạ lênh đênh.
Hoa cúc về đâu mùa tưởng nhớ
Chỉ tiếng đàn ngân bước độc hành.
Tháng năm rơi xuống bàn tay gãy
Da thịt thâm bầm cánh phượng khô.
Có phải nhờ lời em khấn nguyện
Nên ta còn sống đến bây giờ?
* Ca dao Việt Nam