Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2018

MAI SAU TÌM TỊCH LẶNG



Gió thổi vào nhà trống
Cuốn đi cái không còn
Tờ lịch rơi vương vãi 
Soi tìm dấu trăng non


Cõi ta còn không nhỉ
Ngoài bóng núi cúi đầu
Cõi người còn không nhỉ
Ngoài con nước trôi mau

Gió ngang qua nhà trống
Mê mải chuyện phiêu bồng
Những chiều thu rớt vội
Mang theo buổi tàn đông

Mặt trời soi mái dột
Còn đâu cái không còn
Mai sau còn tịch lặng
Xin trút xuống đầu non
Bùi Ngọc Thành

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2015

Bài Serenade mùa đông



Chưa thấy mùa thu vàng phiến lá
Sương  mù che lối phượng yêu xưa
Mây tím cuộn chiều trong gió bấc
Em đã khăn quàng, áo ấm chưa?

Chẳng lẽ đông về không hẹn trước
Thân tượng ngồi trơ kiếp đọa đày.
Chẳng  lẽ suốt đời thân treo ngược
Dơi lẻ loi đàn chẳng muốn bay?

Dốc mù sương  phố, sương mù phố
Nhớ  nẻo đường trăng vọng tiếng cười
Thưở đó em là trăng mười sáu
Lắm kẻ thương thầm, áo trắng ơi !
Như thể mùa thu không dừng lại

Nai rừng mất dấu tận non xa.
Vội vã mùa đông vàng hoa dại
Đưa tiễn một mùa thu thoảng qua!
Chiều đông tóc rũ, hoàng hôn lạnh.
Lạnh bến xe trưa vắng bóng người, 

Bùi Ngọc Thành

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

Chúc Mừng Năm Mới Ất Sửu 2015


Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014


Em rồi xa  như thể
Nắng thu vàng mong manh.
Vạt đời ta cỏ úa 
Ngậm sương chiều thủy tinh.

Lưng gùi trăng xuống phố
Long lanh  ché rượu cần
Đêm  dã quỳ ngây dại
Tượng gỗ buồn vong thân.

Lù khù lên dốc đợi
Trong nỗi nhớ quỳnh hương.
Con dế mèn rả rích
Khúc rong ca dị thường.

Tìm nhau trên sông núi,
Tìm nhau dưới đại ngàn.
Giật mình nghe sao rụng
Tơi tả nụ hoàng lan.

Tìm ta em có thấy
Rộn tiếng cồng chiêng xưa
Từ hồng hoang mê mải 
Lạc mất nhau đến giờ?


Bùi Ngọc Thành



Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014















Tím trưa, nỗi nhớ của ngày,

Của loang vệt nắng, của tay kép hờ.

Tím trưa, nghiêng nón bài thơ

Của mây xuống thấp làm mưa tím chiều


Bùi Ngọc Thành

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Thơ cùng lau sậy


Lạ lùng,  thơ … vẫn là thơ,

Vẫn tôi đứng bụi đứng bờ ngó lên!

Chạm vào năm ngón tay em

Dăm ba câu chữ rũ mềm khói sương.

Tóc em lấm bụi tà dương

Rớt trên nhịp phách vô thường  vọng mê

Bước hoang lạc nẻo chân về

Vách trăng còn đổ bóng kia ngàn trùng

Khung chiều  tím ngọn sầu đông

Tôi, em , đôi ngả lạnh lùng bước mau

Thơ và em, của ngàn sau


Vẫn tôi ngồi hát cùng lau sậy buồn.


Bùi Ngọc Thành

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

ĐỎNG ĐẢNH MƯA














Em sáng nắng chiều mưa như con phố.

Tôi, trưa ngồi bó gối ở bên hiên

Nhìn con nước chảy về đâu chẳng biết,

Như mai này em sẽ lạ hay quen?




Bùi Ngọc Thành

  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP