Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Gói Thơ

Hoa Quỳnh muốn gói thơ. Bùi Ngọc Thành lại muốn được gói vào trong thơ. Gói để cho gọn gàng hơn, dễ cất giữ hoặc tiện mang đi. Nhưng gói lại rồi vẫn có thể...

GÓI THƠ


Em gói vần thơ lưu mãi tim
Xin anh thôi chớ bận công tìm.
Phù du một thoáng, tình hư ảo
Là thế lạc đàn đôi cánh chim.

Em gói vần thơ lưu mãi đây
Vẫn từ vẫn vận, vẫn tràn đầy
Khắc khoải chi anh, đừng luyến tiếc
Trả em về lại tuổi thơ ngây.

Em gói vần thơ chỉ một mình
Một mình cũng đủ để thơ xinh.
Kia mảnh trăng gầy nay khuyết mãi
Từ đây quỳnh hé nụ nguyên trinh.

HOA QUỲNH

Thế mà Bùi Ngọc Thành

NHẶT ĐƯỢC


Em gói vần thơ sợ gió bay
Lụa là trang giấy trắng trên tay
Mây thoáng đầu non, mây hư ảo.
Tình ngự rừng thiêng bóng tỏa đầy.

Em gói thơ vào chiếc gối bông
Những ngày yêu dấu mượt như nhung
Đậu xuống êm đềm trên mi mắt
Đượm tiếng ru em trọn giấc nồng.

Chẳng lụy vì thơ, chẳng lụy tình
Thế mà em đã ở trong anh.
Trăng khuyết, trăng đầy.- Thôi cũng mặc!
Chúng mình nguyên vẹn tuổi xuân xanh.

Em gói vần thơ...gói cả anh
Bởi em là đóa mộng tươi xinh
Trong đêm tiền kiếp anh lưu lạc
Nhặt được vần thơ dưới gốc quỳnh.

Bùi Ngọc Thành

Và :
GÓI THƠ

Em gói bài thơ gói cả tình
Đem vào mộng mị chút lênh đênh
Cho hồn phiêu bạc không định hướng
Dù cả hai ta ngập thác ghềnh

Em gói vần thơ theo gió mây
Thiên thu mờ ảo đợi trăng gầy
Cho thêm nồng ấm tìm nhung nhớ
Dù bão dù dông tình vẫn đầy

Được gói vần thơ gói cả anh
Bầu trời u ám sẽ trong lành
Tô thêm màu nắng vào trong mắt
Một chút hương tình của tháng năm

Em gói tình ta đượm ngát hương
Đan tay ngập lối mộng thiên đường
Tìm phút hẹn thề trong nhung nhớ
Góp nhặt sao trời đan luyến thương


M&N



0 nhận xét:

  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP