Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

CHÀO 2010



Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Chợ nổi


Lưu lạc bến sông
Lênh đênh phố chợ.
Chút duyên, chút nợ.
Nhánh lục bình trôi!



Ta gọi khan hơi,
Mạn thuyền sóng vỗ.
Em từ thiên cổ
Xõa bóng dừa xanh.


Ta sợ bình minh
Em về bến khác
Sao mai đã lạc
Vào mắt em rồi.

Cây bẹo đời tôi
Treo bài thơ nhỏ.
Đổi thơ lấy gió.
Gió lộng bờ sông...


Bùi Ngoc Thành

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2009

VINH! NHỤC? - Thơ Hà Nguyên Dũng



VINH ! NHỤC ?


“hùm chết để da, người chết để tiếng” !


    Cái sân đình nơi Hạng Vũ ngày xưa 
    nâng cái đỉnh đi ba vòng không thấm 
    nói thật mất lòng, cổ nhân đừng giận 
    cái sân kia rộng lắm chỉ hơn sào  
    cái đỉnh nghìn cân ắt thiên hạ thêm vào  
    để xếp Ông vô hàng hữu dõng ! 
    Tôi sức lực nhằm chi so Thánh Gióng  
    mà thân na cả một phận người 
    đã đi đến vòng thứ sáu mươi  
    trên cuộc đời mà Phật kêu là bể khổ  
    thì cái sân đình làng Ông xem ra quá nhỏ  
    và ba vòng sao sánh được sáu mươi ! 
    Ông hỏng cuộc Bá, Vương; 
    tôi lỡ dở cuộc Người  
    há chẳng phải vô mưu hữu dõng  
    thiên hạ trước sau bên khinh bên trọng hẳn 
    Ông vui khi biết được điều này :  
    - tên Ông được quàng trong sử sách, 
    - Vinh thay !  
    Thử hỏi như tôi ai người nghĩ tới  
    tôi mai một ngay khi đương sống gởi 
    thì mong chi để tiếng buổi thác về !  
    sáu mươi vòng đời xác mỏi, 
    hồn ê đời sắp sụm không làm nên trò trống  
     
    cuộc Bá, cuộc Người của Ông, tôi đều hỏng  
    nghĩ cho cùng chẳng tại vô mưu đâu ! 
    Nói, không phải là nói an ủi nhau !
      (niềm đau không kéo da non ta nằm buồn lả ngày tròn sáu mươi) ! 10.10.2006
      HÀ NGUYÊN DŨNG
      NGUỒN : NEWVIETART.COM

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2009

Tin Nhắn - Hà Nguyên Dũng


Hỏi thăm người bạn họ Bùi,
ở trên phố núi dư vui thiếu buồn?
Không xây được đập chân nguồn,
ta đang chìm giữa vũng buồn chí nguy!


Hà Nguyên Dũng

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2009

CHÚ Ý

Ngoài tàu hỏa chắc còn phải "chú ý" đến ...


Xích lô "buýt"

Hình ảnh này đã trở nên quen thuộc với người dân ở thị trấn Mỹ Lộc. Biết là vi phạm quy định về an toàn giao thông nghiêm trọng, nhưng bố mẹ các cháu - những nông dân chân lấm tay bùn dường như không còn lựa chọn khác

Nguồn Báo Dân Trí online

http://dantri.com.vn/c20/s20-358291/xich-lo-buyt-di-hoc.htm




Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

Có phải vậy, tôi ơi?



Tình cờ vào một trang web, khi nhận định về một vấn đề xã hội cũng chẳng có gì là “nhạy cảm” , tác giả của bài viết có lẽ sợ "nhạy cảm" không luận bàn, dẫn đến đường link một ca khúc của Trịnh Công Sơn: “Tôi ơi đừng tuyệt vọng”!

Cám ơn đời! Tôi chưa bao giờ hy vọng nên cũng chưa hề tuyệt vọng! Chắc bởi tôi bị ảnh hưởng bởi một câu nói của Phạm Công Thiện trong cuốn Ý thức mới trong văn nghệ và triết học. (Xuất bản trước 1975)

Không biết câu nói đó có mang lại hạnh phúc hay sự an nhiên trong cuộc sống tôi hay không, nhưng chí ít trong nhiều trường hợp câu nói ấy cũng giúp tôi vượt qua nghịch cảnh. Cám ơn tác giả bài viết, cám ơn Trịnh Công Sơn và Phạm Công Thiện.

Chỉ có điều là bây giờ trái tim tôi xơ cứng?

Có phải vậy, tôi ơi?

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

If You Go Away - Patricia Kaas



Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2009

Nhà thơ A KHUÊ: Gõ quan tài làm vui


GÕ QUAN TÀI LÀM VUI

Cho tôi chạy giữa phố phường
Gieo cơn mộng đã tàn hương bao giờ

Cho tôi chẻ tóc ơ hờ
Ngã trên đồi vắng như mơ cuộc là

Cho tôi miệng hót ba hoa
Thà tôi chết giữa chiều tà có hơn

Cho tôi đời sống vô hồn
Đi ngang qua ngọn lửa hồng trái tim

Cho tôi ngủ dưới sương hiên
Đợi em nho nhỏ đi tìm bao la

Cho tôi cười lớn khóc òa
Nửa đêm xỏa tóc lòa xòa đọc kinh

Cho tôi khăn đỏ tang tình
Lêu bêu trong cõi chập chùng âm u

Cho tôi như gã thiền sư
Bỗng nhiên nhảy cỡn giữa mù mù sương

Thơ A KHUÊ
(Lùa bò trong sương)

Nhà thơ A Khuê sinh năm 1948 tại Tứ Kỳ, Hải Dương, đã qua đời do tai biến cấp tính lúc 20g30 ngày 13-8-2009 tại Bệnh viện tỉnh Bình Phước, hưởng thọ 61 tuổi.

Ông sinh trưởng trong một gia đình có truyền thống nghệ thuật với bố là danh cầm violon Hoàng Liêu, anh trai là nhạc sĩ Hoàng Lương. Như ông từng kể, thuở nhỏ ông thường bị cha bắt học vĩ cầm, thuở thanh niên lại từng có thời gian chơi nhạc kiếm sống. Thế nhưng công chúng vẫn quen ông như một thi nhân với gia tài hơn ngàn bài thơ, trong đó nổi tiếng nhất là tập Lùa bò trong sương và tập Vàng bay.

Với nhạc, ông cũng đã có gần 300 ca khúc song công chúng lại không có dịp thưởng thức các tác phẩm này. Đời sống kinh tế quá khó khăn đã không cho ông cơ hội giới thiệu chúng đến bạn yêu nhạc trừ một số bài như Tình thiên thu, Nhánh hoa xưa (thơ Trương Đình Tuấn), album Mặt trời đã lên (in chung với nhạc sĩ Bạch Cung Thạnh).

Lễ động quan diễn ra lúc 7g ngày 16-8-2009. An táng tại nghĩa trang nhân dân thị xã Đồng Xoài.

PHẠM THÀNH NHÂN (nguồn Tuổi Trẻ Online)

Cách đây vài hôm, lật lại tập thơ Lùa Trong Sương của A Khuê, nhớ lại hai cuộc điện thoại ngắn ngủi với anh từ những năm trước. Không ngờ tối nay nhận được tin anh "Đội nón cỏ bồng -Bước đi chân không". Đọc lại vài dòng thơ anh thay lời đưa tiễn:

Chiều mưa em đẩy áo quan đi

Sừng sững bóng em giữa tà huy

Ta say trong đáy ly rượu nắng

Nhạt nhòa vầng trán trẻ phương phi.

(Chiều - Lùa bò trong sương)

Thơ A Khuê

Thi tập dành tặng cho người

Sống trước khi sống trên mặt đất đìu hiu

Chết trước khi chết trong lòng bao dung của vũ trụ.

Nhà xuất bản Trẻ 1999

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

Ngựa Hồng - Thơ Cao Thoại Châu


Thơ Cao Thoại Châu đến với tôi bằng âm vang gót ngựa. Tiếng lóc cóc khua đều,
... thoáng đã mấy mươi năm!


"Ta là nỗi cô đơn đương đại
Đặc quánh trong lòng không sẻ cùng ai"
Vô định hành - Ngựa hồng - Trang 8


"Mười năm qua thoảng như cơn mộng
Rơi xuống lòng nhau khúc nhạc trầm"
Nốt nhạc trầm - Ngựa hồng - Trang 68

Tôi đọc thơ anh như một loài gặm nhấm. Thích thú, kinh ngạc, đôi lúc cũng rợn hồn vì nghe vẳng tiếng ngựa tự đâu xa trong hành trình rong ruổi.
Phải chăng:
"Ta đi kiếm mình, kiếm mỗi một ta thôi!"
(Vô định hành - Ngựa hồng - Thơ Cao Thoại Châu)

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2009

Khấn nguyện

Khấn nguyện


Em chưa xa – Mưa đã tràn nỗi nhớ,

Đã dập dềnh hoa tím ngập ven sông.

Con sáo sậu lạc loài bên phố chợ

Bỏ rừng xưa, tứa máu nụ xuân hồng.


Em chưa xa – Sông đã ngầm ly biệt,

Đã mịt mù tăm cá, vệt chim bay.

Ôm rách nát cánh buồn xưa thấm mệt,

Để âm vang sóng bủa mãi phương này.


Em chưa xa – Đồi đã sương khói phủ,

Đã ngoằn ngoèo con phố rợp rêu xanh.

Trong hoang miếu một vì sao ấp ủ

Bóng riêng tôi lụi cụi chép thơ tình.


Em chưa xa – Tôi vẫn thầm nhủ vậy.

Dỗ lòng mình…đành nhủ vậy thôi em.

Em ở lại – Tôi vẫn thầm khấn nguyện

Như mỗi ngày khấn nguyện mặt trời lên.


Bùi Ngọc Thành



Khấn Nguyện

Em có xa_ Cũng về cùng nỗi nhớ
Theo giọt mưa đọng lại nhánh bằng lăng
Hòa trong gió tiếng líu lo sáo nhỏ
Sáo mừng không, lưng núi sắc cầu vồng.

Em có xa_Cũng mùa con nước nổi
Lục bình trôi tim tím một khúc sông
Từng con sóng vỗ về như muốn ngỏ
Mối tình quê quặn thắt nhịp tim hồng.

Em có xa_ Cũng chiều sương khói phủ
Bếp nhà ai trên phố chợ lung linh
Khung cửa sổ . mong anh còn ấp ủ
Ngồi mộng mơ cặm cụi chép thơ tình.

Em có xa_ Thực em gần lắm đấy
Em kề bên.... đành tưởng tượng nha anh
Hai phương trời, đôi mình cùng khấn nguyện
Cho một ngày tình trở nụ, lá xanh

Hoa Quỳnh




  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP