Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Chiều cuối năm mỏi mệt





















ừ, thoáng chốc đã một thời xuân sắc,
đã gươm đao vung vẫy trục tung hoành.
em một thưở xiêu đình, ta đổ quán.
thành lũy buồn sương khói ngợp điêu linh.

ừ, thoáng chốc vài mươi năm em ạ!
ta không tin, tình hôm ấy tình già
râu tóc bạc chừ lòng ta cũng bạc
bởi yêu người nên ruồng rẫy… thân ta!

ừ, khóe mắt cứa hồn ta một thưở
thêm một lần tia máu vọt thâm đen
xuân sẽ đến, ta sao đành bỏ lỡ
thêm một lần phơi khát vọng cuồng điên.

ừ, cơn gió cuối mùa mang bão rớt
chút tàn phai chưa đủ xót xa lòng
mưa thoáng chốc giọt buồn rơi chẳng ngớt
ta cuối đời ôm gọn mối tình không.

ừ, mỏi mệt khiến ta lười đến thế,
cả khi em lặng lẽ đến bên ngồi!
ta hối cải, yêu người thêm tuyệt vọng
bóng xuân hồng lưu lạc cõi mù khơi.

ừ, không lẽ ta đã thành du thủ
nghênh ngang buồn ly rượu chúc tân xuân!
ừ, không lẽ em cũng thành du thủ
hớp hồn ta mà không chút ngại ngần?


Bùi Ngọc Thành




0 nhận xét:

  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP