Thứ Tư, 16 tháng 7, 2008

Bay lên theo bóng mẹ



Mồ hôi muối đầm đìa lưng áo mẹ
Vai gánh gồng đâu quản ngại nắng mưa
Ngày khai giảng cõng con vào lớp học
Phận tật nguyền không lẽ để thiệt thua !


Chăm con học, mẹ thức chăm con ngủ,
Bóng trên tường sớm điểm tóc sương pha
Khơi nét chữ cho con nguồn hy vọng
Mắt mẹ vui sao thoáng chốc lệ nhoà !


Con chập chững bước thầm theo năm tháng
Bóng liêu xiêu bên vóc mẹ hao gầy.
Con vấp ngã, mẹ dỗ dành, an ủi.
Nhựa sống đời tuôn nồng ấm đôi tay.


Con đâu biết một chiều nghiêng nắng xế,
Bóng mẹ chìm vào bóng núi xa xăm.
Chim thảng thốt kêu hoài bên tổ cũ.
Cọng rơm khô hoang lạnh chỗ mẹ nằm.


Qua giông bão, mảnh đời con trôi dạt
Được vững vàng nhờ bóng mẹ chở che.
Thân côi cút như cái cò lặn lội.
Vẫn bay lên theo bóng mẹ từ bi.



Bùi Ngọc Thành

1 nhận xét:

damlan lúc 08:31 23 tháng 7, 2008  

Vầng trăng nâng cánh vạc bay
Mẹ đi về phiá sương dày gió xa
Còn con một khúc ru ca
Vọng âm một bóng hồn hoa mẫu từ

  © Blogger template 'Personal Blog' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP