Biển Hồ dạ khúc
Ta ở lại với đồi thông nghiêng nắng
Đón chim về, gợn bóng nước hồ xanh.
Cành trinh nữ khép đôi hàng lá nõn.
Mơ màng nghe con sóng vỗ bên ghềnh.
Đợi chờ mãi đêm trăng vàng hạnh ngộ.
Đến soi lòng thăm thẳm đáy hồ sâu.
Ta lạc bước vào hoang sơ cổ tích.
Thoáng trầm ngâm trong kỳ bí, nhiệm màu.
Hương cỏ dại thấm sâu bờ đá dựng.
Vọng từ xa giai điệu của côn trùng.
Ta cứ ngỡ đêm khởi đầu lễ hội.
Hồn rộn ràng, choáng ngợp tiếng đàn T'rưng.
Mai phố thị ta về - Em ở lại.
Biển Hồ xanh một đóa ngọc lưu ly.
Nghiêng ché rượu uống trăng vàng sóng sánh.
Nhịp cồng chiêng níu lại bước chân đi.
Hôm nao lỡ giếng đời ta khô cạn.
Xin nối nguồn theo mạch nước hồ trong.
Em hiền dịu vô vàn con sóng nhỏ.
Thuyền ta neo thoáng chốc đã chao lòng.
Bùi Ngọc Thành
0 nhận xét:
Đăng nhận xét