Thư về nhỏ đã xa
Nhớ em
trùng điệp mùa hương
Hàng bông sứ trắng
ngát vườn trắng hoa.
Thương em
mây lặng ngàn xa
Chênh vênh núi thẫm
buồn qua ráng chiều
Nhớ người
ngấn lệ tường rêu
Mai sau mở cổng
tiêu điều cõi trăng
Vẫn là
một đóa bao dung
Tưởng vàng hoa cúc
giữa vùng hoang sơ
Thăm nhau
trải tím dòng thơ
Xa người,
người cũng đôi bờ
khói sương.
làm con bướm nhỏ
ngậm hương bốn mùa.
Bùi Ngọc Thành
0 nhận xét:
Đăng nhận xét