Ước Hẹn Với Cỏ Hoa
Ngoài quê cũ mùa xuân còn không nhỏ
Sao ta nghe hương nắng tỏa vô ngần!
Dòng sông vẫn ngoan hiền như thuở nọ
Đợi em về đêm thả giọt trăng ngân.
Đợi em về cành mai giờ mới nở
Dẫu muộn màng xuân cũng một lần qua
Sương ban sớm ửng hồng ngang vách núi
Cánh hoa đào ẩn hiện cuối thôn xa.
Trên sân nắng thơ ngây màu lá nõn
Thoáng bâng khuâng, len lén ruổi mây ngàn
Hồn lá mới nghiêng chào cơn gió nhẹ
Sợi tơ mềm chưa lấm bụi trần gian.
Một vầng trăng đêm tháng giêng trầy hội,
Rủ em về quán dốc trải mơ xưa
Dăm câu hát mênh mông sông tình rộng
Trôi miệt mài cho đến tận…ngàn xưa.
Em đã nợ rừng cao lời ước hẹn
Cỏ hoa chiều ngơ ngẩn bóng xuân phai
Em nơi ấy có nghe hoa cỏ vọng
Một lời tình rơi thoảng khẽ trên vai?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét