Chớm đông
Trời chưa lạnh, vội gì khăn áo ấm
Chớm đông sang, môi mấy
thưở còn nồng
Bờ tóc thả hoàng hôn thêm diệu vợi
Ngàn sợi mềm ru nắng ấm chiều trong.
Vầng trăng khuyết, một vòng tay chờ đợi
Bến bờ kia dù lỡ nhịp
khoan hò
Lên sơn cốc hái trà
xanh độc ẩm
Chén tình nồng dâng
sóng vỗ ưu tư.
Đừng choàng vội mảnh khăn đời vá víu
Chút tình xưa xen lẫn chút tình sau.
Đừng níu vội áo cơ hàn tơi tả,
Sẽ là gì khi tình chết trong nhau?
Trời chưa lạnh, đôi bờ mi đừng khép
Ngọn đồi hồng hương cỏ dại thanh tân
Quên giấc ngủ vào cánh chim lưu lạc
Trái tim đau gột bỏ lụy phong trần.
Bùi Ngọc Thành
0 nhận xét:
Đăng nhận xét